Mưa…. tháng 7

Nghe dự báo thời tiết… trời vẫn MƯA…

Nó không còn mong chờ những cơn mưa bất chợt như ngày xưa nữa. Nó gạt bỏ những kịch bản lãng mạn khi người ta nói đến mưa.
Nó ghét mưa !
Nó ghét nghe tiếng tí tách của mưa trên mái tôn lúc nửa đêm làm người ta phải trằn trọc…
Nó ghét phải dừng lại mặc áo mưa, khi mưa kéo về bất chợt!
Nó ghét mấy hạt mưa lạc lối chạm vào da nó vào những hôm làm ca sáng! Ghét nhìn mưa trắng xóa dưới ngọn đèn cao áp trước sân ga… Ghét cái cảm giác lành lạnh giữa ngày hè oi nực…
Ghét phải đi ngang qua con đường …. Cửa sổ còn nhờ sáng…
Nó muốn xua đuổi những đám mây u ám mỗi khi ngước mặt lên nhìn trời.
Không còn nữa , thói quen đưa tay hứng những hạt mưa chờ đợi…
Không còn câu chuyện ” cáo chín đuôi ”….
Không còn cái thói quen quàng áo khoác mỏng… đứng co ro bên ban công nhìn những hạt mưa lất phất bay…. hay trong màn mưa được nhìn xe cộ qua lại… chợt mỉm cười vu vơ một mình về điều gì đó…
” … Vòng tay ấm áp… chạm môi lên mắt biếc…”
……………………………….
Đánh rơi thời gian! Chẳng thể nào tìm lại. Như những hạt mưa vừa kịp chạm vào mặt đất đã biến mất!
Lướt qua những gì không có thật! Cười nhạt… Chỉ là lớp vỏ cánh cam!!!!!
Trời chẳng thể làm mưa được mãi…