Nhìn ra ngoài cửa sổ…
Anh , chạm tay vào quá khứ…
Anh , chạm tay vào quá khứ…
Em, ôm ấp ký ức trong mơ
Nhặt nỗi buồn tìm về….
Biết niềm đau là có thật.
Em_Anh giờ đây, hai ta là khoảng cách.
Nghe tiếng mưa đêm tí tách,
Trằn trọc trong giấc ngủ…
mơ về những ngày mưa…
Bao nồng nàn, đam mê…
Bao ngọt ngào, yếu đuối….
Trong vòng tay ôm vội, thì thầm ….
tiếng yêu đương….
……..
Anh, như dòng sông chảy ngược
Lột xác, mọi thứ quá dễ dàng…
Mới nhận ra, tình yêu ấy cũng thật tầm thường.
Gần một năm rồi….
Anh, hạnh phúc trong ánh mắt …
Em, tổn thương hơn… có sự hiện diện của mình?
Hạnh phúc bỏ đi …để niềm đau tìm đến…
Em muốn quên!!!
Anh bình thản, một ”nỗi nhớ” không tên
Hai hình ảnh đối lập khi bên người, bên ai đó…
Lạnh lẽo… mình em nghe đêm dài than thở…
Một cảm giác kiệt sức và rã rời…
Trong mắt em
Anh chỉ là một kẻ hèn và xa lạ ,vậy thôi!
……………
Mưa bất chợt ùa về, xé lòng…
Xóa tan đi bao niềm hy vọng,
Gió cồn cào , cuốn hết những yêu thương…
Cắn chặt môi, nhận ra yêu một kẻ tầm thường.
Lạnh lùng, dứt khoát để rồi vùi vào màn đêm em…bật khóc!
KHông cần ai an ủi, không cần ai vỗ về
Lặng yên, cho thời gian cứ thế trôi …
Cho nỗi buồn tan đi như bọt nước
Nhìn anh thản nhiên vui cười trong hạnh phúc.
Sẽ chẳng bao giờ em quên được!
Những tổn thương….
Bởi cảm xúc trong anh quá giản đơn
Bởi tình yêu trong anh quá rẻ mạt!
Chẳng là gì, khi đứng trước những hào quang ?
Lột xác, khi mọi thứ đến quá dễ dàng.
Định nghĩa hạnh phúc với anh không bao giờ đơn giản…
Không chỉ có công việc để làm,
có ai đó để thương yêu, có tiền để tiêu mà…
còn nhiều thứ khác!…
Như vậy có quá tham lam ??
Sống kiểu nâng ly nghe người đời tâng bốc ,
nhìn mình ngưỡng mộ ?
Nhưng với ai đó, chỉ là mớ tơ vò khó gỡ….
……………..
Những mảnh ghép lại run lên mỗi khi gió bất chợt thổi về …
Thôi khắc khoải tiếng mưa đêm…
Thôi mơ hồ về một bến đỗ ,
….chờ qua cơn sóng dữ?!
Những sai lầm, tham lam rồi cả những ích kỷ,
những ngờ nghệch đã có đủ…
Thôi cũng trót yêu thương chân thành
Dù biết hạnh phúc niềm đau là có thật.
Nhặt nỗi buồn tìm về….
Biết niềm đau là có thật.
Em_Anh giờ đây, hai ta là khoảng cách.
Nghe tiếng mưa đêm tí tách,
Trằn trọc trong giấc ngủ…
mơ về những ngày mưa…
Bao nồng nàn, đam mê…
Bao ngọt ngào, yếu đuối….
Trong vòng tay ôm vội, thì thầm ….
tiếng yêu đương….
……..
Anh, như dòng sông chảy ngược
Lột xác, mọi thứ quá dễ dàng…
Mới nhận ra, tình yêu ấy cũng thật tầm thường.
Gần một năm rồi….
Anh, hạnh phúc trong ánh mắt …
Em, tổn thương hơn… có sự hiện diện của mình?
Hạnh phúc bỏ đi …để niềm đau tìm đến…
Em muốn quên!!!
Anh bình thản, một ”nỗi nhớ” không tên
Hai hình ảnh đối lập khi bên người, bên ai đó…
Lạnh lẽo… mình em nghe đêm dài than thở…
Một cảm giác kiệt sức và rã rời…
Trong mắt em
Anh chỉ là một kẻ hèn và xa lạ ,vậy thôi!
……………
Mưa bất chợt ùa về, xé lòng…
Xóa tan đi bao niềm hy vọng,
Gió cồn cào , cuốn hết những yêu thương…
Cắn chặt môi, nhận ra yêu một kẻ tầm thường.
Lạnh lùng, dứt khoát để rồi vùi vào màn đêm em…bật khóc!
KHông cần ai an ủi, không cần ai vỗ về
Lặng yên, cho thời gian cứ thế trôi …
Cho nỗi buồn tan đi như bọt nước
Nhìn anh thản nhiên vui cười trong hạnh phúc.
Sẽ chẳng bao giờ em quên được!
Những tổn thương….
Bởi cảm xúc trong anh quá giản đơn
Bởi tình yêu trong anh quá rẻ mạt!
Chẳng là gì, khi đứng trước những hào quang ?
Lột xác, khi mọi thứ đến quá dễ dàng.
Định nghĩa hạnh phúc với anh không bao giờ đơn giản…
Không chỉ có công việc để làm,
có ai đó để thương yêu, có tiền để tiêu mà…
còn nhiều thứ khác!…
Như vậy có quá tham lam ??
Sống kiểu nâng ly nghe người đời tâng bốc ,
nhìn mình ngưỡng mộ ?
Nhưng với ai đó, chỉ là mớ tơ vò khó gỡ….
……………..
Những mảnh ghép lại run lên mỗi khi gió bất chợt thổi về …
Thôi khắc khoải tiếng mưa đêm…
Thôi mơ hồ về một bến đỗ ,
….chờ qua cơn sóng dữ?!
Những sai lầm, tham lam rồi cả những ích kỷ,
những ngờ nghệch đã có đủ…
Thôi cũng trót yêu thương chân thành
Dù biết hạnh phúc niềm đau là có thật.